Tôi tới Nha Trang đã là lần thứ 3. Chuyến đi này tôi xem Nha Trang chỉ là nơi dừng chân chuyển tiếp cho hành trình Hà Nội - Mũi Né. Tại Nha Trang có khá nhiều điểm tham quan như Tháp Bà, hòn Chồng, nhà thờ núi... và cũng có khá nhiều bãi biển xanh trải dài để bạn khám phá. Chuyến ghé thăm lần này, tôi không vội vã cũng không có ý định lên kế hoạch tham quan từ trước. Với tôi thì chỉ cần thả bộ men con đường bao biển ngắm bình minh, hoàng hôn, đặt đôi chân trần lên bờ cát mát lịm khi đêm xuống và ngắm phố biển sôi động, lung linh trong ngàn sắc đèn. Chỉ đơn giả vậy thôi.
Bước ra khỏi căn phòng khách sạn trên đường Trần Phú, vai đeo balo, tay cầm máy ảnh. Buổi sớm hè rực nắng tại Nha Trang đã thực sự bắt đầu. Tôi dạo bước trên con đường dọc tới phía cầu Trần Phú. Những vệt nắng chói chang bắt đầu xuyên qua những kẽ lá, len lỏi qua những tán dừa. Làn gió biển từng đợt nhẹ thổi đều đặn, mơn man lướt qua những ngọn cây. Bản giao hưởng buổi sáng đầu hè là tiếng sóng vỗ rì rào nghe rất gần nhưng cũng rất xa xăm. Cùng hòa âm với tiếng sóng vỗ là tiếng xe cộ, tiếng gió chạy qua ngọn cây cao nghe xào xạc, tiếng nói rôm rả của những người dân địa phương đang bán hàng, làm những công việc dịch vụ bên bờ biển. Tiếng bước chân nhịp nhàng của những người bản địa chạy bộ trên bờ cát. Tiếng cười nói rộn ràng của những đoàn khách du lịch thức dậy tắm biển vào buổi sớm.
Cùng thêu dệt khoảnh khắc sớm mai là sắc xanh của bầu trời, của đại dương xanh. Sắc vàng của những vệt nắng, của bãi cát trải dài. Những vệt sáng chạy dọc mặt biển nhẹ gợn sóng, dát lên những ánh bạc lấp lánh. Phía trên bãi cát hiền hòa ấy là màu xanh trải dài bất tận của những ngọn dừa. Cùng với những gam màu chủ đạo là những khóm hoa rực rỡ khoe sắc trong công viên nhỏ ven biển.
Với tâm hồn kẻ mộng mơ, phiêu lãng thì chỉ cần một khoảng trời đủ nắng và một khoảng không nhẹ nhàng với tiếng gió. Dù là nơi cao nguyên xanh hay biển rộng thì cũng chỉ cần những sắc màu bình dị vậy thôi. Tôi thích những giây phút bước đi trong vô định. Chân bước, mắt ngắm nhìn miết mải và tay liên tục bấm máy. Thu nạp vào ống kính những khung hình bình dị, tự nhiên, những dải màu sống động và đầy mê hoặc. Những luồng gió mang theo chút hơi muối mặn mòi của biển khơi và cũng cuốn theo luôn những mớ cảm xúc hỗn độn đeo bám tôi trong nhiều ngày qua. Những ngọn gió, những tia nắng không chỉ đơn thuần là mơn man qua da mặt tôi. Tiếng sóng vỗ không chỉ dừng ở mức chạm tới thính giác của tôi. Mọi giác quan trong tôi như bừng tỉnh. Sự khoan khoái, hân hoan, tươi mới như chạy dọc trong huyết quản. Ngày hè rực cháy tại Nha Trang đã thực sự bắt đầu và tâm hôn tôi cũng đã rạo rực, xốn xang. Những cảnh sắc thiên nhiên vẫn luôn có những năng lực thật thần kỳ. Tôi cũng không rõ đó có phải là năng lực gì không hay thực chất đó chính là tác dụng của "vitamin sea". Những điều liên quan tới cảm xúc, cảm nhận vẫn thật khó có thể phân định rạch ròi. Nhưng với tôi thì điều này không còn quan trọng nữa. Chỉ cần được hẹn hò với những cảnh sắc dung dị trong buổi sớm nguyên sơ. Như vậy là đủ để tôi mở cửa tâm hồn đón nhận những miền đất vào ngăn chứa của ký ức thanh xuân. Bầu trời vẫn cao vời vợi cùng đại dương bao la ngoài kia ánh lên niềm hy vọng ngày xanh. Và rồi tôi sẽ lại ngồi đây kể cho bạn nghe về những hành trình tuổi trẻ, về mẩu chuyện ngắn của những ngày hè rực nắng.
Nhận xét